Đỗ Hồng

Mai Thức Dậy


Mai thức dậy trăng không còn bên gối
Căn phòng này thành vũ trụ mênh mông
Lời chim uyên chào buổi sáng oi nồng
Nghe buồn bã như hoàng hôn tắt nắng


Mai thức dậy nhìn đời trôi vắng lặng
Thấy mùa hè chào tạm biệt cỏ cây
Xếp ngày vui vào ngăn kỷ niệm đầy
Ra mở cửa đứng chờ mùa thu đến


Mai thức dậy thắp lên một ngọn nến
Thay mặt trời soi trí nhớ mông lung
Tìm bóng em trong ngày tháng không cùng
Và con sóng ru tình đêm mùa hạ


Mai thức dậy đi về đường muôn ngả
Trước mặt anh đèn đỏ cháy một đời
Chiếc xe buồn hàng ghế trống chơi vơi
Chỉ còn gió hắt hiu đầu tháng chín


Mai thức dậy hồn say còn chưa tỉnh
Thấy nỗi buồn vừa thoáng hiện trong gương
Bờ biển xưa mất hút dấu thiên đường
Em đã dắt mùa hè đi biền biệt


Đỗ Hồng

Được bạn: vdn 4.9.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Mai Thức Dậy"